Thái hậu 15 tuổi , chương 22 của tác giả Trà Hoa Cúc cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại sstruyen.vn.
Truyện Thái hậu 15 tuổi Chương 30 Thái hậu 15 tuổi Q.2 - Chương 22: Tiểu biểu muội đáng thương Edit: Eirlys "A —" phịch! Một tiếng kêu yêu kiều vang lên kèm theo thân hình mảnh mai của Thục phi ngã xuống đất với tư thế cực kỳ không tao nhã. Hai tiếng cười khẽ chợt vang lên sau đó ngay lập tức biến mất không có dấu vết.
Hôm nay, là một ngày vô cùng trọng đại của cuộc đời mười bảy năm của tôi - ngày tôi chính thức làm mẹ. Tiếng khóc chào đời của con làm tôi xúc động đến rơi nước mắt. Mười bảy tuổi, cái tuổi đẹp nhất đời người, cái tuổi đáng ra được vui chơi thì tôi phải hoãn lại việc đó để học cách làm mẹ, học cách chăm con và còn phải tiếp tục việc học của mình.
Truyện Thái Hậu Mười Lăm Tuổi xoay quanh cuộc sống của một Hoàng hậu, dù chưa đủ lớn để gánh vác tất cả nhưng nàng phải lao tâm lao lực suy nghĩ nhằm ngăn chặn hoàng thượng già lão đụng đến chưa kể còn phải chống lại thù trong, giặc ngoài.
Tiếng bước chân uyển chuyển giẫm lên lá rơi khẽ vang vọng bên trong khu rừng. Chợt có tiếng cô nương nói thì thầm: " Thái hậu, chúng ta trốn khỏi yến tiệc như thế, không tốt lắm đâu". Thu Dung đi theo sau chủ tử của mình trong rừng trúc, vội rảo bước tiến lên, e dè nói, mắt còn không quên thận trọng nhìn xung quanh.
Dịch Vụ Hỗ Trợ Vay Tiền Nhanh 1s. Chọc tức? Lý Ti Thần ngỡ ngàng. Hắn nói ta có ý định trêu chọc sao? Lần này không có đâu nhé!Chuyện hơi khác thường! Lập tức, hắn nhận thấy không sao thế? Chẳng lẽ ta nói sai rồi?.Hắn tự nhủ, sau đó lại quan sát cẩn thận vẻ mặt Phượng Dật một hồi, lập tức tìm ra manh mắt, khuôn mặt tuấn tú này so với lúc trước có hơi nhợt nhạt, đôi mắt có thần cũng trũng sâu vào, giống như là rất mệt nhọc. Nhưng mà, xem ra hoàn toàn không giống với nam tử một đêm tham hoan, nếu vậy thì phải hết sức thỏa mãn, thân thể mặc dù mệt mỏi nhưng trong lòng tràn đầy kiêu ngạo cùng hưng Dật hiện tại, giống như một người bệnh vừa mới khỏi, thoạt nhìn hơi suy yếu. Làm hắn chợt nhớ lại ba năm trước đây." Rốt cục xảy ra chuyện gì?" Hắn thận trọng hỏi." Không có gì" Phượng Dật liếc mắt nhìn hắn, thản nhiên nói " Chỉ là mất máu quá nhiều mà thôi"" Mất...mất máu quá nhiều?" Lý Ti Thần không thể tin nổi, khẽ hỏi " Vậy là có chuyện gì? Tại sao ngươi mất máu quá nhiều? Ai làm..?"Mi mắt của hắn rũ xuống, nắm tay siết chặt, chẳng hề trả lời Lý Ti Thần, mà chỉ nghiến răng, gầm nhẹ " Nam - Cung - Xuân -Yến! Yêu nữ đó, sớm muộn có một ngày trẫm sẽ thu phục ả!"Nam Cung Xuân Yến? Tên nghe thật quen tai!Lý Ti Thần gãi gãi đầu, suy nghĩ một lát, lập tức đoán ra đáp án-Nam Cung Xuân Yến, không phải là Phượng Tường 1 vương triều - hiện nay đang nắm quyền - Nam Cung thái hậu ư? Chuyện đó bất kỳ người nào cũng biết. Hầu như mỗi lần gặp mặt, hắn đều nghe Phượng Dật mắng không dưới năm lần." Việc này sao lại liên quan đến thái hậu?" Để biết được sự thật, hắn không ngại trơ trẽn dật lại hừ lạnh một tiếng, bởi vì tức giận mà suýt cắn phải lưỡi " Yêu nữ kia, ả nhất định không muốn cho trẫm sống yên ổn!" Nhớ lại chuyện đêm qua, phẫn nộ mới lắng xuống một chút lại bắt đầu dâng lên." Xin hỏi một câu, thái hậu đã làm gì mà ngươi lại tức giận?" Lý Ti Thần truy hỏi tới cùng." Ả ta..." hắn thở chậm lại, mặt lộ vẻ khó khăn." Như thế nào?" Lý Ti Thần khẩn sâu một hơi, Phượng Dật ngẩng cao đầu lạnh lùng nói" Đêm qua, ả sai người bỏ lộc huyết vào rượu của trẫm"" Lộc huyết?" Lý Ti Thần ngẩn ra, sau đó ánh mắt sáng lên, vỗ đùi cười to "Thứ tốt nha! Xem ra thái hậu nương nương cũng lo lắng sức lực ngươi có hạn, sợ ngươi lạnh nhạt với mấy vị tân nương, mới ra hạ sách này, muốn giúp ngươi tăng cường sức khỏe. Xem ra, vì huyết mạch của Phượng Tường vương triều, thái hậu nương nương đúng là suy nghĩ chu đáo!"" Suy nghĩ chu đáo? Trẫm thấy là vắt óc tìm kế mới đúng!" Phượng Dật cười nhạt, từng đợt khí lạnh từ khắp người hắn tỏa ra, làm cho người bên cạnh không khỏi sởn gai Ti Thần xoa xoa tay, nửa đùa nửa thật thanh minh cho Nam Cung Xuân Yến " Hoàng thượng, ngươi đừng cực đoan như thế! Thái hậu nương nương cố tình tẩm bổ cho ngươi, ngươi cần phải cảm kích ngàn lần mới đúng!""Tẩm bổ?" Phượng dật cười khẩy, sắc mặt tái xanh." Thế nhưng, chẳng lẽ ả không biết, trẫm bệng nặng mới khỏi, thân thể hư nhược, đại bổ trái lại tổn thương thân thể sao?" Hắn nhả ra từng Ti Thần gật đầu tán thành" Cũng đúng", sau đó im vài giây, hắn bỗng nhiên thốt lên " Cái gì, tổn thương! Thương thế của ngươi ra sao? Cho ta xem, mau cho ta xem!",hắn vội vàng chạy lại bên Phượng Dật sờ Dật chán ghét đẩy hắn ra, lạnh nhạt nói " Không có việc gì, chỉ là khí huyết dâng lên, chảy máu mũi một canh giờ thôi. Uống thuốc, nghỉ ngơi một đêm, đã không có việc gì."
Chương 1 Hoàng hậu “Hoàng thượng có ý chỉ, truyền Nam Cung hoàng hậu tấn kiến… tấn kiến… tấn kiến…” Thái giám tuyên chỉ có giọng nói lanh lảnh hô lên thật to, trong hoàng cung rộng lớn nổi lên một hồi lại một hồi tiếng vọng chói tai, làm ột người vốn đã phiền lòng không dứt lại phiền càng thêm phiền. Trong điện, thật không có hình tượng, một người thiếu nữ uể oải nằm nghiêng trên giường, mệt mỏi ngồi dậy, miễn cưỡng mở mắt, lại miễn cưỡng nhếch môi lên một chút, cuối cùng mới nói ra vang vang hai chữ ” Không đi” Thái giám truyền chỉ vẻ mặt có một chút khó xử. ” Hoàng hậu nương nương, ngài …Ngài không thể không đi được! Đây…đây chính là thánh chỉ”.Hắn quỳ gối xuống, nhỏ giọng nói khó khăn. “Không sao” Thiếu nữ quần áo không chỉnh tề trở mình qua, ngã lại lên giường, lần này cả mí mắt cũng lười nhấc lên, chỉ cười khẽ một tiếng, nói ” Lão già thối đó triệu kiến, Bổn cung đã đi qua mấy lần rồi? Trước kia không đi, bây giờ đương nhiên cũng sẽ không đi. Không đi, nói không đi nhất định không đi”. Đi chẳng khác nào là tự chui đầu vào lưới, nàng sẽ không ngu tự mình chuốc lấy phiền phức! Thái giám bất giác cười khổ một cái. ” Hoàng hậu nương nương, lần này ngài phải đi mới được!” Hắn thấp giọng khuyên nhủ, trong giọng nói thêm một phần khốn khổ, ” Chỉ sợ, đây là hoàng thượng triệu kiến ngài một lần cuối cùng “ Người trên giường bỗng nhiên trợn to hai mắt, ngẩng đầu lên. “Một lần cuối cùng là sao? “ Nàng thình lình quát lớn , cung nữ thái giám trong điện không hề phòng bị, đều bị dọa đến giật mình. Ánh mắt sáng quắc đồng thời bắn về phía tên thái giám. Vẻ nóng lòng làm không người nào dám nhìn thẳng vào nàng. ” Nương nương, ngài còn không biết sao” thái giám ngẩng đầu, hướng về ánh mắt của nàng, lập tức cúi đầu thấp đi, hoảng sợ run run nói,” Hoàng thượng bị bệnh đã nguy kịch, hôm nay lại càng nặng thậm chí cả sức lực để nói chuyện cũng không có. Sáng sớm, Hoàng thượng hơi thở đã yếu ớt. Từ giờ Mão đến bây giờ, tất cả thái y đều tụ họp tại Phượng cung, nhưng Người một chút nước cũng không uống được, tất cả cũng đành lực bất tòng tâm. Bây giờ, Hoàng thượng đang dặn dò hậu sự ! “ Nghe thế, người ở trên giường liền phấn khởi nhảy dựng lên, thoáng chốc mở to đôi mắt sáng tròn. ” Có thật không, có thật không? Lão bất tử kia đích thực sắp chết?” Nàng gấp rút hỏi không ngớt, khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy phấn khởi. Cúi đầu, suy xét một lúc, thái giám mới thấp giọng do dự nói ” Phải …phải” Nguyền rủa vua, tội đáng chém, thậm chí có thể tru di cửu tộc. Thế nhưng…hoàng thượng dặn dò, nếu không nói như thế, hoàng hậu nương nương sẽ ngàn vạn lần không khởi giá. “Thật tốt quá!” nhận được câu trả lời xác định, người trên giường vui mừng nhảy nhót, lấy khăn tay làm cờ vẫy vẫy ăn mừng. Nhưng vừa nghĩ lại, một mối nghi ngờ dâng lên trong lòng. “Không đúng”, nàng lắc lắc đầu nói,” Ngày hôm trước Bổn cung tại ngự hoa viên hóng mát, hắn còn chạy đến cùng Bổn cung giành nhau ăn bánh hoa mai kia mà”. Sinh khí dồi dào như vậy làm sao mà sắp chết được? Thái giám lại cười khổ một cái. ” Nhất định… nhất định bởi vì một miếng bánh hoa mai ” hắn thấp giọng nói. ” Sao? ” Mất đi hưng phấn,thiếu nữ ngồi trở lại trên giường. Thân thể hơi nghiêng nghiêng, liền có cung nữ đem gối thêu hoa cho nàng đệm lưng. Sau đó nàng vẫy tay, cung nữ lập tức dâng lên trà thơm mới pha đã được làm cho nguội bớt. Nàng đưa tay nhận lấy, uống một hơi, mới thong thả hỏi, ” Như thế nào? “ “Nô tài còn nhớ rõ hôm đó, Hoàng thượng đoạt được từ trên tay ngài miếng bánh hoa mai cuối cùng, quá mức hưng phấn, liền bỏ vào trong miệng, ngay cả nhai cũng không, liền nuốt xuống. Nhưng ai biết…” Nói đến đây, thái giám liền ngập ngừng. ” Ai ngờ điểm tâm quá lớn, bỗng vướng tại cổ họng, nuốt không xuống, lại phun không ra, có phải hay không?” Thiếu nữ dựa vào sức tưởng tượng bổ sung. “..Đúng là như thế” Thái giám vô lực gật đầu, ” Sau đó, tất cả thái y đều đã tới, thế nhưng tất cả đều bó tay, sau một hồi giằng co, cuối cùng phải đợi miếng điểm tâm trong cổ họng tan ra mới hết.” Tội nghiệp hoàng thượng. Trong điện, tất cả cung nữ thái giám đều nghĩ như thế, trừ..ra.. ” Ha ha ha, báo ứng ! Cái này là báo ứng ! ” Thiếu nữ ở trên giường không hề chú ý đến hình tượng, cất tiếng cười Lão bất tử kia, thật xứng đáng! Thật sự là tự làm tự chịu! Ai kêu hắn không có chuyện gì lại chạy tới quấy rầy nhã hứng của nàng, còn tranh đồ ăn với nàng nữa. “Sau đó ? Sau đó thế nào ? ” cười đã đủ, thiếu nữ còn không buông tha tên thái giám, ôm bụng hỏi tới cùng. ” Sau đó…không biết thế nào, điểm tâm đã nuốt xuống, nhưng hoàng thượng đêm qua liền hấp hối, thái y đến xem qua, nhưng mà tìm không ra bệnh. Hoàng thượng cũng tự biết số mệnh đã hết, cho nên..” “ Cho nên mới gọi bổn cung qua dặn dò hậu sự ” Thiếu nữ phấn khởi vơi đi, nghi ngờ trong lòng cũng không bị vui sướng hoàn toàn che lấp, ” Thế nhưng vì sao bổn cung không có nghe đến chuyện này “ ” Bởi vì … hoàng thượng nói một người mạnh khỏe, bị nghẹn bánh hoa mai thành như vậy, nói ra rất mất mặt, nhiều lần căn dặn chúng nô tài, không được để lộ tin đồn ra bên ngoài, nhất là đối với ngài, hoàng hậu nương nương” Thái giám ngượng ngùng nói. Lão già kia cũng tự mình hiểu lấy, nếu nàng biết được chuyện này sẽ đem hắn ra cười nhạo. “Nói như vậy, Lão bất tử thật sự đã gần chết ? Chỉ yên tâm một phần, thiếu nữ hỏi thăm dò. ” Cái… này..” Thái giám muốn nói lại thôi. Nguyền rủa vua, nói một lần cũng đủ làm hắn run rẩy sợ hãi, hắn thực sự không dám nói lần thứ hai ! “ Nói mau, rốt cuộc là, có phải hay không “ thiếu nữ thấy hắn ấp a ấp úng,cực kỳ bất mãn, lớn tiếng ép hỏi. Thái giám đành chịu, nhắm mắt, cắn răng, nghiêm túc phun ra một chữ ” Vâng” ” Thật tốt quá” Thiếu nữ lập tức phát ra một tiếng hoan hô, vui vẻ từ trên giường nhảy xuống, ngay cả giày còn không kịp mang.” Dặn dò hậu sự là chính xác. Ta đi, ta lập tức phải đi! ” Nàng ở trong điện chạy qua chạy lại, hết lấy cái này lại kêu lấy cái kia, bận bịu vô cùng. ” Lục Ngọc, Thu Dung hầu hạ bổn cung thay quần áo!” ” Tiểu Hỉ tử, nhanh đi chuẩn bị phượng liễn, phải nhanh phải nhanh ! “ ” Hoàng hậu nương nương..” tất cả cung nữ thái giám ngơ ngác đứng tại chỗ, sững sờ nhìn nàng giống như con bướm trong gió, bay tới bay lui, thật dở khóc dở cười. Hoàng thượng sắp cưỡi hạc quy tiên, thân là hoàng hậu, tại sao trên mặt nàng lộ rõ vui mừng, làm cho bọn họ không hiểu ra sao. Thiếu nữ bận rộn một lúc, quay đầu thấy đám kia vẫn không nhúc nhích, đứng tại chỗ như pho tượng, liền giận tái mặt, thúc giục nói ” Các ngươi còn sững sờ ở nơi này làm cái gì ? Nhanh lên một chút đi chuẩn bị, nếu là trước khi bổn cung tới cái Lão bất tử kia đã tắt thở, như vậy đại sự có thể không tốt ! “ ” Hoàng hậu nương nương” cung nữ thái giám nhìn bộ dáng vội vã của nàng, không nói nên lời. Nương nương, ngài hy vọng hoàng thượng sớm chết như thế sao? Ngài đừng quên, hoàng thượng chính là chồng của ngài ! Thập lục hoàng tử Sau một phen luống cuống tay chân, Nam Cung Xuân Yến ăn mặc chỉnh tề nhảy lên phượng liễn, xa giá một mạch tăng tốc hướng đến tẩm cung của hoàng thượng – Phượng cung. “Ngừng kiệu..” Phượng liễn dùng tốc độ khó có thể tin nổi tới được cửa chính của Phượng cung, còn chưa ngừng ổn định. Thái giám dẫn đường còn chưa tới, Xuân Yến sốt ruột từ phía trên nhảy xuống, bắt đầu đi vào trong điện, không nghĩ dưới chân bị làn váy thật dài vướng lấy, lại đi quá nhanh, nên lảo đảo vài bước, thiếu chút nữa là ngã sấp xuống. ” Nương nương, cẩn thận..” Theo sát phía sau, Lục Ngọc, Thu Dung phản ứng nhanh, bước lên phía trước đỡ lấy vả lắm mới đứng vững, Xuân Yến đẩy các nàng ra, cười nói ” Không có việc gì, không có việc gì, chính sự quan trọng hơn” . Vừa nói, bước chân hướng tới trong điện mà đi. Lục Ngọc tay mắt lanh lẹ, đưa tay kéo ống tay áo của nàng. Đi tới không được, Xuân Yến ra sức giãy giụa, lại giãy giụa, cũng không có kết quả. Quay đầu lại, nàng không hiểu, nhìn về phía thị nữ của mình, hỏi ” Lục Ngọc, làm sao vậy? Vì sao ngươi kéo tay áo của bổn cung không buông ?” Mau buông tay a ! Nàng muốn đi vào đưa cái Lão bất tử kia chặng đường cuối cùng! Chờ hắn nói một câu quan trọng ! Câu nói này liên quan đến nửa đời sau hạnh phúc của nàng. Thu Dung đi lên, nhìn vẻ mặt không thể che giấu vui vẻ của nàng, thở dài một hơi, nói ” Nương nương, vẻ mặt của người…” ” Vẻ mặt của ta, vẻ mặt bổn cung làm sao? ” Xuân Yến đưa hai tay lên mặt sờ tới sờ lui. ” Nương nương !” Lục Ngọc Thu Dung đồng thanh lớn tiếng kêu lên,vẻ mặt tức giận biểu lộ cùng một ý – người hiểu rõ mà còn cố tình. ” Được rồi, được rồi! ” Xuân Yến thỏa hiệp. Nàng bất đắc dĩ dỡ xuống vẻ mặt vô cùng phấn khởi, thay bằng một khuôn mặt bi thương. Khẽ cắn môi, tay phải ra sức véo bắp đùi vài cái, ép ra vài giọt nước mắt, lúc này mới đau thương buồn bã mở miệng.. Hoàng thượng… Nhưng lời còn chưa nói, sự tập trung của nàng liền bị phân tán bởi một đội nhân mã chậm rãi đi tới. Dẫn đầu là một thiếu niên thoạt nhìn rất yếu ớt, tựa hồ một trận gió đến là có thể thổi được hắn đi. Giống như trong trí nhớ của nàng, gương mặt hắn trắng bệch nhợt nhạt, so với đám phi tần bôi một lớp phấn thật dày thì mặt hắn còn kinh khủng hơn. Nếu đem trên người hắn- trang phục quý giá nhuộm thành màu trắng…Chà, người không biết, còn tưởng giữa ban ngày gặp phải quỷ! Xuân Yến trơ mắt nhìn hai tên thái giám đỡ hắn, hướng về phía nàng đi tới, tốc độ so với rùa bò còn muốn chậm hơn. Qua gần khoảng năm phút, những người này mới từ xa một trăm mét đi tới trước mặt nàng, theo lễ nghi quỳ xuống. ” Tham kiến hoàng hậu nương nương, nương nương thiên tuế, thiên tuế, thiên thiên tuế.” Cái tên giống quỷ kia cũng không ngoại lệ, hai thái giám dìu hắn cúi người hơi hơi thấp xuống, sau đó mở miệng, nói dường như không ra hơi ” Nhi thần tham kiến mẫu hậu” xem như đã hành lễ. Tất cả phép tắc đã xong, lúc này Xuân Yến mới nâng tay lên, bày ra một nụ cười độ lượng giả tạo, dịu dàng nói ” Thập lục hoàng nhi miễn lễ, bình thân.” ” Tạ ơn mẫu hậu” ” Tạ ơn hoàng hậu nương nương” Đều đặn tạ ơn xong, tất cả mới đứng dậy, hai thái giám có trách nhiệm nhanh chóng đỡ thiếu niên đứng lên. Lại lần nữa đối diện gương mặt hù chết người không đền mạng, Nam Cung Xuân Yến không khỏi giật mình, líu lưỡi không nói nên lời, thầm nghĩ …người kia thật độc ác! Hổ dữ còn không ăn thịt con! ” Mấy ngày không gặp, không biết hoàng nhi thân thể có đỡ chút nào không” Như thường lệ, rập theo một khuôn – đối thoại lại bắt đầu. ” Đa tạ mẫu hậu quan tâm, nhi thần khỏe” hắn trả lời. ” Như thế rất tốt, bổn cung cũng yên tâm” vẻ mặt tỏ ra như được an ủi cộng thêm một câu trả lời thở phào nhẹ nhõm. Nam Cung Xuân Yến hận không thể vỗ tay khen ngợi kỹ thuật diễn xuất hoàn mỹ của bản thân.……………… Trong lúc nói chuyện, đã có nội thị đi vào bẩm báo. Chỉ chốc lát, thái giám thân cận bên cạnh đương kim hoàng thượng – Phúc công công một mạch chạy đến cắt đứt đối thoại của họ ” Hoàng hậu nương nương, người …người đã tới rồi. Hoàng thượng … Hoàng thượng đang chờ người! “ ” Chờ bổn cung? Dặn dò hậu sự phải không? Được rồi, bổn cung vào ngay !” Tâm tư của nàng ngay lập tức chuyển qua việc quan trọng nhất, Xuân Yến xoay người, chấn chỉnh lại vẻ uy nghi rồi nhanh chóng bước vào trong điện. Ở sau lưng nàng, thiếu niên được người dìu chậm rãi tiến về phía trước. Hắn một tay che miệng, phát ra vài tiếng ho nhẹ, mi mắt rũ xuống, làm cho người ta không thấy rõ được ánh mắt của hắn.
Tác giả Trà Hoa CúcThể loại Ngôn TìnhNguồn Trạng thái FULLSố chương 118Ngày đăng 3 năm trướcCập nhật 3 năm trước Đang tự dưng tự tại ở thế giới hiện đại, sống một cách ung dung không phiền não gì, đột nhiên lại bị kéo trở về một thế giới lạ lẫm, một thế giới cổ đại làm cô cảm thấy lạc lõng nhưng còn đặt trên vai một gánh nặng nữa.... Đó là truyện xuyên không của Nam Cung Xuân Yến được tác giả Trà Hoa Cúc dựng xoay quanh cuộc sống của một Hoàng hậu, dù chưa đủ lớn để gánh vác tất cả nhưng nàng phải lao tâm lao lực suy nghĩ nhằm ngăn chặn hoàng thượng già lão đụng đến chưa kể còn phải chống lại thù trong, giặc ngoài. Xuyên qua đã đủ mệt, tiến cung đã đủ phiền, làm hoàng hậu đã đủ điên, thăng thái hậu, buông rèm chấp chính, ba năm, nàng khóc ròng không còn ra tiếng là nàng không biết rằng Hoàng thượng tưởng chừng non nớt này thực ra thâm tàng bất lộ, từng bước dụ dỗ nàng đưa nàng vào bẫy mà sao tâm can nàng lại bị hắn làm cho dao động. Ai nha thiệt là phiền não, nàng không muốn có tiểu oa nhi, không muốn bị làm phiền nhưng là vẫn yêu hắn, vẫn vấn vương không với cha của hắn bao lâu nhưng lão già đó còn chưa mò lên được giường nàng nhưng là ở với hắn không lâu liền bị dụ dỗ qua mặt không thương tiếc. Rốt cuộc là ai bẫy ai, sự tình này sẽ còn đi đến đâu nữa.
1 lượt thích / 2,567 lượt đọc Có thể bạn thích? Măng Cụt syubie_mg 317 75 14 🐣🐱… [EDIT] Đêm Dài Như Sao - Vô Xứ Khả Đào Jiang0162 572 130 54 Tên Truyện Đêm Dài Như SaoTác Giả Vô Xứ Khả ĐàoSố Chương 69 chươngThể Loại Ngôn Tình, Ngược Tâm, Dân quốcEditor Ji Ji Jiang0162Design bìa Ji Ji Jiang0162Nguồn convert Wiki Dịch*Copy nhớ ghi nguồn giúp mình*-Hạ Kiều, hiệu sách Ngư đầu anh và cô gặp nhau thuở thiếu là trẻ mồ côi thông minh anh tuấn lưu lạc bên ngoài, dày dặn phong sương;Cô là tiểu thư Liêu phủ thư hương thế gia, sống trong nhung nốt ruồi son nhỏ bé, anh đã ghi nhớ cô một đời....Cứ thế qua nhiều năm, vào năm tháng loạn thế gặp lại người. Lưỡng Giang, Đô thành Dĩnh là Tổng chỉ huy của hai quân nhận lệnh lúc lâm nguy, ngay thẳng kiên là sinh viên y khoa cứu chữa người bị thương, trong sáng đáng nốt ruồi son, anh liền nhận ra cô chỉ trong một ánh cô, anh là chồng, là anh trai, hơn nữa là chỗ dựa vững chắc một anh, cô là vợ, là em giá, hơn nữa là ước mơ mềm mại một sinh ra vào thời đại núi sông gãy khúc, gió thổi mây bay; có đôi khi tình yêu còn khó ở bên nhau hơn cả thù lửa loạn vệ cô một đời, ở bên anh một kiếp; đã trở thành một loại ý niệm xa độ ra chương 3-5 chương/tuần… Trích dẫn anhphuong145474 15 0 5 những trích dẫn hay trong tiểu thuyết đam mỹ, ngôn tình… Tuyển Tập Truyện Ngắn Tớ và Cậu HaCamVan19051202 62 16 14 Tớ có một cô bạn thân... à đã từng rất thân. Còn bây giờ tớ và cậu ấy chẳng khác gì người dưng qua đường. Tớ không buồn, vậy cậu thấy vui chứ?P/S Thân ái gửi đến bạn thân cũ của tớ, Nura.… RVss3 Nói Anh Nghe Tình Yêu Là Gì Nellyrighthere 21,501 2,881 22 Tình yêu của những con người này thật kì lạ không cần nói ra chỉ nhìn qua ánh mắt cũng đủ.⚠ có sử dụng ngôn từ nhạy cảm và tục, rất tục. Không mang người yêu, vợ của nhân vật vào trong fic, thanks 🙏… [Junhao] Hôn ước với tình cũ Gyuyoung_2703 357 42 6 - "Lâu lắm không gặp, tình cũ của tôi~" Jun nói, không quên nhấn mạnh vế Không biết số Minghao đen như nào mà lại có hôn ước với tình cũ cơ chứ...- Viết để mừng ngày otp The8 of June🎉 Happy Junhao day! 🎉… [Vkook ver] Vợ Mình Mình Nuôi_Quan Ni Ni tgmr_9597 30,470 2,805 107 Tên gốc Chính mình lão bà chính mình dưỡngTác giả Quan Ni NiThể loại Đam mỹ, Hiện đại, Hào môn thế gia, Thanh mai trúc mã, Điềm văn, Vườn trường, Tình cảm, Nhẹ nhàng, 1×1, HEĐộ dài 112 chương… Làm ruộng chi ông trùm mỹ thực NguytLam906 776 40 171 Tác giả Phàm Trần Phiến loại Đam mỹ, cổ đại, xuyên việt, ngọt sủng, làm ruộng, mỹ thực, sinh tử, chủ công, thế giới nam nam, ấm áp, trạng Hoàn 161 chương + 9 phiên ngoại…
truyen thai hau 15 tuoi